Hồ sơ Nhân văn giai phẩm



Hồ sơ Nhân văn giai phẩm

An Hoang Trung Tuong
Chém-gió 2008-06-30 13:50:00

LƯU Ý: MỌI SAO CHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁC GIẢ

Trùm phản động Nguyễn Hữu Đang

Phải nói ngay không quên mẹ, rằng Nhân Văn Giai Phẩm là một phong trào phản động.

Tí nữa lại quên mẹ, rằng bọn văn nghệ sĩ trí thức cục phân tham gia Nhân Văn Giai Phẩm là bọn cục phân tối phản động. Sau đây Trung Tướng sẽ gọi bọn chúng là Bọn Cục Phân cho nó lạc quan.

Nói về Bọn Cục Phân thì chỉ có mỗi cách là chẳng nói gì và khóc tồ tồ lên thôi.

Chúng khổ sở tới mức điếu có nhời nào tả nổi. Về vật chất chúng khổ chả khác gì những tên ngụy quân ngụy quyền tay sai bán nước bị trung ương giam cầm những năm sau cuộc chiến giữa hai quốc gia thù địch Nam Lừa Bắc Lừa, dưng về tinh thần chúng khổ gấp bội.

Bọn ngụy quân ngụy quyền gì thì gì cũng còn quyền tự hào rằng mình từng nã đạn M16 vào đầu lâu chụp nón cối của cái bọn đàn anh của cái thằng đang áp chế mình, hoặc thậm chí từng khoan thai xẻo hòn dái bé tí của một thằng họ hàng nào đó của thằng đó. Và tất nhiên bọn chúng, Lũ Ngụy Quyền Cục Cứt, còn hy vọng sẽ có ngày được trung ương xuất khẩu sang tư bẩn thối nát làm ruột già ngàn dặm. Tất nhiên như vậy.

Chứ Bọn Cục Phân thì không. Không bất cứ cái mẹ gì. Không lương không sổ gạo đã đành, không luôn cả câu chào của trẻ con cởi truồng, không lời mời nhắm diệu của bô lão chống gậy, không được dậy học, không được bình thơ, thậm chí không được đứng thẳng, không được đái xè xè và dắm bum bủm, không được làm những việc mà giai cấp công nhân nòng cốt cách mạng làm, không được ghi trong lý lịch là bần cố nông. Chúng thua cả những con số không. Tại sao? Tại chúng, Bọn Cục Phân, đã cả gan dùng nghệ thuật chống trung ương.

Kẻ chống trung ương bằng súng đạn sẽ nhận được đạn đòm đòm giữa sọ. Dễ quá. Dưng trung ương anh minh không nỡ dùng văn chương thi phú nhét tịt lỗ mồm Bọn Cục Phân chống trung ương bằng văn chương thi phú. Bọn chúng cần bị cách ly khỏi xã hội bằng chính cái cách mà chúng ghét nhất.

Tên thợ nhạc Văn Cao điếu có gì nhai phải uống diệu thay bánh mì. Khi đến thăm Cao đám đàn em không hỏi Bác Ăn Gì Chưa, mà hỏi Bác Chơi Mấy Ly Rùi. Diệu quốc lủi cực độc đã đốt lá gan Cao teo hoàn toàn, và mái tóc Cao bạc trắng từ lúc y mới 40 tuổi.

Tên thợ văn Phùng Quán chỉ có một cách mưu sinh là câu cá trộm. Chi bộ vui lòng gúc tìm bài của Trung Tướng về nghệ thuật trộm cá Xã Hội Chủ Nghĩa của Quán nhé. Thật kinh tởm. Thi thoảng Quán bị dân phòng túm về trụ sở phường Quảng An, uýnh cho hộc cơm hộc cá, xong bắt lột áo may-ô rách tua rua ra chùi mồm. Trung ương bao dung không bỏ tù Quán, vì thực ra Quán câu trộm cá của ông giời, chứ Hồ Tây có là chỗ trung ương thả cá điếu đâu mà sẵn cá cho Quán câu trộm, với lại gì thì gì Quán cũng là cháu ruột Đại Thi Hào Phó Thủ Tướng.

Tên thợ thơ Trần Dần thì lén vợ đi ăn mày. Bị vợ dợt về uýnh be bét tới nỗi phát điên. Tất nhiên y phải hy sinh bởi bệnh điên, tiệt đối tuân thủ chỉ đạo từ trung ương. Cái đống thơ mẹ gì của Dần mà Không Thấy Phố Không Thấy Nhà Chỉ Thấy Mưa Sa sáng tác lúc Dần đã gần điên. Không điên sao được khi đang là một Trung Úy tài năng đức cao vọng trọng nhiều lần thề nguyền xả thân vì dân vì nước, bỗng dưng bị trung ương khép tội phản bội tổ quốc trước tòa án binh?

Tên thợ thơ lìu tìu a-dua Bọn Cục Phân Hoàng Hưng xin được việc làm ở lò vôi, dưng sau một thời gian ngắn bị Cấp Ủy bắt chuyển sang lò gạch. Lao động lò vôi vốn được trung ương xét tiêu chuẩn giai cấp công nhân tiên phong mà Hưng đã bị cấm tham gia thành phần ưu tú đó. Hưng nủi tiếng với nghệ thuật nuốt chửng thằn lằn và thạch sùng. Trung ương muốn y chết đói, thì dù phải ăn củ khẹc, y cũng ăn theo phong cách Bọn Cục Phân của y thôi.

Một tên thợ thơ lìu tìu khác, Hữu Loan, tận bi giờ vưỡn là một bần nông mắt toét. Ai có thể nhận ra thằng viết Màu Tím Hoa Sim lúc y nhẫn nại hót từng bãi cứt trâu bán cho lối xóm nấu phân chuồng? Những bãi cứt Xã Hội Chủ Nghĩa đã nuôi Loan suốt nửa non thế kỷ. Có bận Loan phải cởi áo bà-ba phủ lên một bãi bự để xí phần kẻo thằng khác nẫng mất. Khoản tiền nhớn nhất Loan nhìn thấy trong đời là khoản 100 trẹo đồng do một công ty dở hơi ngã giá mua toàn quyền bài thơ đã bốc y thành danh cách nay vài năm. Khi nhận cục tiền từ tay thằng giám đốc hới mưng, Loan ngã lăn quay bất tỉnh. Y không choáng vì tiền, mà vì sự tha thiết căn bản ngược những gì y mường tượng.

Một tên thợ thơ nữa, Quang Dũng, cao to đẹp giai như ông tây, dưng mà đói như con chó lạc. Giai thoại về sự đói của Dũng cũng hoành tráng như dáng người y. Dũng từng ngồi lì cả tiếng đồng hồ ở bếp ăn tập thể chỉ để xin những miếng cháy thừa. Cái đói của Bọn Cục Phân sẽ buộc Dũng thấy rõ, rằng Nghệ Thuật phải Vị Nhân Sinh, chứ điếu thể Vị Nghệ Thuật như y vưỡn phát ngôn bậy bạ.

Dưng trên tất cả những thằng Nhân Văn Giai Phẩm phản động ta biết, Hữu Đang là tên phản động bị trừng phạt hãi nhất.

Bị bắt lúc chuẩn bị cưới vợ, giam liền 15 năm tới tròn lục tuần khẹc dái teo tóp hết cả, Đang ra tù về quê với chỉ một đôi dép lê cao-su (nghĩa là dép lốp bộ đội đã bung mẹ hai quai sau), một chiếc quần phằng-tà-lồng ka-ki điếu xác định màu gì, một chiếc bà-ba diềm-bâu trước kia màu mận chín vá sau lưng một miếng to tổ bố trước kia màu xanh thẫm, nay tất cả hóa màu cháo lòng. Ờ mà cái mẹ gì ở Thiên Đàng không cháo lòng chứ? Nhân phẩm cháo lòng. Lương tâm cháo lòng. Tương lai cháo lòng. Sự tự hào cũng cháo lòng nốt.

Quả lưng còng của ông lão Cháo Lòng Toàn Phần sáu mươi tuổi không vợ không con không túi dết không tay nải lết trên đường làng trông thật tởm, quá tởm. Một con lợn sán bị tống vào rừng cũng chả bựa đến thế. Đang xứng đáng giả nợ đắt chát chúa cho sự phản bội lý tưởng cách mạng của y. Và trung ương hài lòng vì chiện đó. Không dưng yên lành đòi tự do ngôn luận? Tự do cái mẹ? Tự do cho chúng mày chửi trung ương à, Bọn Cục Phân, quân bố láo?

(@2007)

(Kỳ sau Trung Tướng bốt bài về tên nữ trùm phản động Thụy An, bạn thân tên trùm phản động Hữu Đang)



12 Comments. Page: 1 

Comments

1 comment

Page:


Unknown

Phương tiện đi lại mới đang hot
xe điện hai bánh to
cực ngầu và cực nhỏ gọn với chiếc
xe điện gấp
siêu nhỏ đa năng xếp được một cách dễ dàng.