Chung thân (#3)



Chung thân (#3)

An Hoang Trung Tuong
Bạn Bựa 2010-02-01 07:00:00

LƯU Ý: MỌI SAO CHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁC GIẢ

(Phần 2 xem ở đây)

Chung thân (Tiếp)

*Truyện Ngắn By Hoàng Tuấn Dũng*

***

Hai ngày sau, một chuyên viên Sở, không quen Hoàng, tiến hành lấy cung anh. Cuộc hỏi cung như sau:

Chuyên viên: Mời anh hút thuốc. (Hoàng cám ơn và lắc đầu).

Chuyên viên: Anh uống rượu?

Hoàng: Uống nhiều độ dăm năm nay.

Chuyên viên: Thứ bảy tuần trước anh say, mửa đầy toa-lét? (Hoàng bảo không).

Chuyên viên: Thấy bảo anh say quá, ngủ nhà ông Tập mà?

Hoàng: Tôi ngủ chỗ chú Tập, nhưng không say.

Chuyên viên: Hồi ở trường, anh điểm ưu võ thuật? (Hoàng vâng).

Chuyên viên: Anh hay đánh phạm? (Hoàng bảo có).

Chuyên viên: Lúc đánh, anh căm thù?

Hoàng: Không, tôi bực.

Chuyên viên: Tại sao?

Hoàng: Tại tôi phải rình mò, phải chạy đuổi.

Chuyên viên: Lúc đuổi, anh thích thú?

Hoàng: Ít, nhưng có lúc ham diệt sôi gan.

Chuyên viên: Anh hay bị trêu không?

Hoàng: Hầu như không bao giờ.

Chuyên viên: Tại sao anh hay cãi vợ?

Hoàng: Tôi không rõ, lạ lắm, tôi cãi nhau cực nhiều.

Chuyên viên: Bà cụ kể gần đây, anh chị cãi nhau đêm?

Hoàng: Khó nói.

Chuyên viên: Ở trường, học môn Tâm Lý, anh hiểu cảm giác bị ruồng bỏ là gì?

Hoàng: Tôi học tám loại cảm giác, không có loại đó.

Chuyên viên: Anh kể xem những loại nào?

Hoàng: Nhìn Nghe Sờ Ngửi Nếm Vận Thăng Nội.

Chuyên viên: Tốp, vận thăng nội là gì?

Hoàng: Là cảm giác Vận Động, Thăng Bằng, Nội Tạng, tôi gọi gọn cho dễ nhớ.

Chuyên viên: Anh uống nước. (Hoàng đón cốc nước, uống cạn).

Chuyên viên: Cảm giác bị giấu diếm phải cảm giác nội tạng không?

Hoàng: Không, nhưng điên lắm.

Chuyên viên: Phạm không khai, anh đánh ngay?

Hoàng: Nó không lì, thì tôi nhịn.

Chuyên viên: Anh biết trái Điều Lệnh?

Hoàng: Biết, nhưng giết người, nó đọc Luật không?

Chuyên viên: Anh chị ở nhà cũ của bố mẹ chị Trang?

Hoàng: Trang một mẹ một con, nhà rộng, tôi ở hợp lý.

Chuyên viên: Nhà bố mẹ chị xây?

Hoàng: Trang xây, bảy tám năm rồi.

Chuyên viên: Chị Trang giáo viên, mẹ nội trợ, bố liệt sĩ, gì giàu thế?

Hoàng: Tôi không trả lời được không?

Chuyên viên: Anh nên trả lời, chị làm..?

Hoàng: Tiền người yêu Trang.

Chuyên viên: Sao họ không cưới nhau?

Hoàng: Nó chết rồi.

Chuyên viên: Anh ta chết lâu chưa?

Hoàng: Trên mười năm.

Chuyên viên: Ờ, cách đây tám năm đưa tiền chị Trang được?

Hoàng: Tiền đủ xây bốn nhà.

Chuyên viên: Anh hay theo đàn bà giàu không?

Hoàng: Không.

Chuyên viên: Thấy bảo anh có nhân tình?

Hoàng: Chuyện qua rồi.

Chuyên viên: Cô đó đẹp?

Hoàng: Không, vừa nghèo vừa xấu.

Chuyên viên: Hấp dẫn?

Hoàng: Không hề, tôi nói, chuyện qua rồi.

Chuyên viên: Vợ anh ghen?

Hoàng: Tôi không rõ.

Chuyên viên: Vợ anh bảo gì không?

Hoàng: Trang sỉ nhục.

Chuyên viên: Chị có nhân tình không?

Hoàng: Tôi không biết.

Chuyên viên: Thấy bảo chị có bạn thân? (Hoàng gật đầu).

Chuyên viên: Anh ghen?

Hoàng: Không, tôi xin hớp nước. (Hoàng uống nước).

Chuyên viên: Anh gặp họ lén đi chơi? (Hoàng lắc đầu).

Chuyên viên: Anh chị ngủ một giường?

Hoàng: Tôi đi-văng, bà cụ buồng trong, Trang với con bé.

Chuyên viên: Anh chị vẫn sinh hoạt vợ chồng?

Hoàng: Thỉnh thoảng.

Chuyên viên: Anh chị ly thân mà?

Hoàng (cúi gằm): Tự Trang muốn.

Chuyên viên: Anh cũng muốn?

Hoàng: Tôi xin điếu thuốc.

Chuyên viên: Mời anh. (Hoàng châm thuốc, rít một hơi, tròn môi phà khói, xong dụi điếu thuốc vào chân ghế).

Chuyên viên: Anh trả lời nốt.

Hoàng: Sao ạ?

Chuyên viên: Anh cũng muốn.. với vợ?

Hoàng: Không. Không muốn. Các anh xử gì thì xử. Tôi không khai nữa.

Chuyên viên: Bị can Ngụy Huy Hoàng! Anh có bổn phận trả lời.

Hoàng dứt khoát: Không.

Chuyên viên: Năm giờ sáng, anh đánh vợ, quá thể vậy?

Hoàng: Bốn rưỡi cô Tập dậy thổi cơm, tôi tỉnh ngủ, về luôn.

Chuyên viên: Hôm ấy anh mới lĩnh lương?

Hoàng: Trái lại.

Chuyên viên: Anh hỏi tiền vợ, chị không cho?

Hoàng: Không đời nào.

Chuyên viên: Anh đánh vợ mười bốn lần?

Hoàng: Hai lần, tôi khai rồi.

Chuyên viên: Anh lấy hung khí ở đâu?

Hoàng: Tôi đã nói, một lần tôi tát, lần thứ hai tôi chỉ ẩy.

Chuyên viên: Vợ anh ngã va đầu mạn giường?

Hoàng: Ngã xuống gối.

Chuyên viên: Bà cụ kể hai người nhiếc móc nhau, nhưng nói nhỏ, đúng không? (Hoàng gật đầu).

Chuyên viên: Anh kể rõ hơn?

Hoàng: Tôi không nhớ. Không nhớ. Tôi xin điếu thuốc.

***

(Dừng câu vìu theo thông lệ hãm lìn Quán Bựa)

*By Hoàng Tuấn Dũng*

(Feb 1994)

*Nạp bựa bởi An Hoàng Trung Tướng @2009*

(Phần 4 xem ở đây)





64 Comments: Page 1

Comments