The Three Kingdoms (Tam Quốc Chí)



The Three Kingdoms (Tam Quốc Chí)

An Hoang Trung Tuong
Fiction 2013-01-15 01:52:00

Tamquốc Cảibiên Đoảntruyện


Photo Unknown. Source Somewhere In The Net


Bài No1: Anhhùng Luận

(i)

Quan Vũ người trấn Sải Lương, quận Bồ Châu, nước Đông Hán, cha-mẹ bảy đời kinhdoanh đậuphụ (*1).

Vũ bìnhsinh tolớn bấtthường. Cao 2m92, nặng 185 kýlôgam, Vũ vôđối trong giáokhoa yhọc (*2).

Năm 18 tuổi, đang kéo đậuphụ đi bán-rong ở trấn Cẩu Nhai, Vũ gặp một thưsinh nạt một thưsinh.

Chúng đùa-nhau thôi, nhưng Vũ nổi-máu đạibàng tỉnhlẻ, xách một thưsinh đập mẹ đầulâu vào dóng xe đậu. Nó chết tốt.

Thưsinh cònlại kiện Vũ lên quan tổngđốc (*3). Quan xử Vũ tội cốsát, tuyên-phạt 200 đấu gạo, và chặt một bàn-tay.

Vũ hoảng, trốn mẹ qua quận Trác nươngthân, giannan lắmlắm.

Buổi nọ, đến uống rượu ở chợ Phùng quận Trác, Vũ đụng hai trángniên trạc tuổi. Một nhỏnhắn trắngtrẻo, mắt mỏng mồm méo, thịdân titiện, xưng-tên Liu Bị (*4). Một vạmvỡ đenđúa, răng sứt trán gồ, nôngbộc ngusi, xưng-tên Trương Phi (*5).

Bị khoe dòngdõi hoànggia, có chứcsắc tiếngtăm, tiền nhiều như lá rụng núi Thái Sơn, như cát trôi sông Dương Tử (*6). Bị đãi Vũ uống lồi mẹ rốn, lại biếu Vũ súc bạc. Vũ cảmkích, nhận Bị làm anh, nhận Phi làm em. Ba đứa thềbồi kếtnghĩa đệhuynh, nguyện đờiđời cùng sống cùng chết (*7).

(ii)

Vũ theo Bị bốn năm, thảophạt gianghồ, đâm-quật vôvàn nhândân, sựnghiệp khảdĩ hạng trunglưu lởmkhởm.

Võkhí Vũ chuyên-dùng là một đại-long-đao (*8). Cây đao này Vũ thuê thợ Phùng rèn từ thép nguyên-khối, cuống tới ngọn dài 3m50, cân-nặng 41 kýlôgam, lưỡi bản rộng 36 phân, xẻ sâu 3 đường-máu (*9). Vũ lướt đao xoẹt-phát, cột-điện cũng đứt-phăng như khúc mía, nói-gì đầu người.

Mùa nọ, triềuchính Đông Hán yếuđuối hỗnđộn sasút, giặc Khăn Vàng nhân-cơ nổi-loạn, đánh bộđội hoànggia chạy tơibời, tính nuốt luôn kinhđô Lạc Dương (*10).

Vua Đông Hán sợ tungtóe, kíp phái bọn Đổng Trác, Tào Tháo, Viên Thiệu, Công Tôn Toản độngbinh dẹp giặc (*11).

Liu Bị ngóng-thấy quân Khăn Vàng nghiệpdư ôhợp thamlam đóikhát, kiểu-đéo-gì cũng thua, bèn thúc Vũ với Phi dẫn 300 chiếnhữu bám ké sưđoàn của Công Tôn Toản, tẩn Khăn Vàng vài nhát vídụ.

Chiếndịch hoàntất, Khăn Vàng thảmbại, Vua ngợikhen và banthưởng Toản như các sĩquan côngthần khác. Bị đươngnhiên chẳng có quà. Toản chia Bị chút ngọc, lụa, gái (*12). Bị chia Vũ chút gái.

(iii)

Bị theo Toản chín năm, Vũ cũng. Chánhtrị kêu-là giaiđoạn nuôi-mưu. Đời Vũ nuôi-mưu không vui. Như cá trong lồng, như chim trong chậu. Râu Vũ mọc-dài 80 phân, chạm mẹ cạp-quần. Lông-mày Vũ tủa kín tháidương, dày như rèm-cửa.

Mùa nọ, Tào Tháo ngờ Đào Khiêm, lãnhtụ quận Từ Châu, baoche gianghồ cướp-giết Tào Tung cha mình, liền dốc 30 vạn bộđội đánh Khiêm tổnglực (*13). Khiêm nghẹnngào rúc cốthủ trong thành Đan Dương, rồi cầuviện Điền Khải, lãnhtụ quận Thanh Châu (*14). Khải lượng-sức kém Tháo nhiều boong, thì cầu tiếp Công Tôn Toản.

Toản ngẫm việc ý lươnkhươn ấutrĩ, nên sai Bị ứngcứu Khải & Khiêm. Bị lại đốc hai thằng em nghênhngang, Vũ Phi lần-đầu ra-trận.

Đánh quycủ, lại đốidiện một hàokiệt, Vũ ngợp phết. Tháo mỗi ngày cưỡi ngựa trắng bờm đen, thongdong chỉnh-quân giữa hai hộpháp (*15). Tên bắn như bão, hộpháp cuốngquýt vung mộc gạt dưới đỡ trên, Tháo vẫn lạnhlùng như xem múa. Gianghồ đồn, gươm Tháo đeo chỉ có vỏ. Chẳng tuốt chẳng chém, địch đã bay mẹ đầu.

Đan Dương cốthủ thànhcông rốtcuộc, bởi Tháo phải rút-quân chống Đôđìnhhầu Lữ Bố đánh-úp hậuphương (*16). Khiêm với Bị phấnkhởi rất huênhhoang. Nhưng Vũ ngầm muốn theo phò Tháo.

(iv)

Thêm năm năm nữa Liu Bị laylắt gianghồ, sựnghiệp chả-gì tiếntriển, Vũ đươngnhiên cũng. Bị xin Đào Khiêm được nhõn thành Tiểu Bái, một mini-phố quận Từ Châu, đặng ba anh-em vậtvờ caiquản (*17).

Mùa nọ, Lữ Bố ngứa-chân tung-quân đánh Tiểu Bái. Bị thua tứckhắc, chạy té. Vũ xúi Bị cầuviện Tào Tháo.

Tháo nhìn vócvẻ Vũ thì sảngkhoái, có-ý muốn thuphục, bèn nhấttrí ủnghộ Bị. Tháo đềnghị Vũ chức trungđoàn-trưởng, lại cho đứng tiênphong phảncông Bố (*18).

Liênminh Tháo & Bị vây Bố một tháng. Bố núngthế bế vợ Điêu Thuyền và con Điêu Ngoa lủi lên lầu Bạch Môn hòng tửthủ (*19). Vũ chặn Bố ở đây.

(v)

Điêu Thuyền vợ Lữ Bố đẹp kinhhãi. Sử chép, nàng đẹp nhất xứ Tầu ever, hơn xatắp bọn Tây Thi, Chiêu Quân, Ngọc Hoàn, giọng nàng ngọt như hóachất Thaumatin, môi nàng buồn như mạng-nhện (*20).

Bố hỏi, ông là ai?

Vũ đáp, đànbà này là ai?

Bố nói, nàng vợ ta.

Vũ nói, ta Vũ họ Quan, trungđoàn-trưởng, con-nuôi Tào Mạnh Đức (*21).

Bố nói, ông cầm 50 vàng, để ta đi.

Vũ nói, ta xuống một đao, 5000 vàng ông cũng chả còn.

Bố nói, ông cần gì?

Vũ nói, hãy dâng đànbà này tới Mạnh Đức đạinhân, ông sẽ bìnhan.

Bố nói, ông hứa?

Vũ nói, ta hứa.

Bố bảo vợ, nàng hỡi, hãy vì cha-con ta. Tào đạinhân là bậc anhhùng, ngài cưxử nàng trượngphu mựcthước.

Điêu Thuyền quỳ vái Bố và Điêu Ngoa, nói, vĩnhbiệt tướngquân, vĩnhbiệt nươngnương.

Rồi gỡ trâm, xõa tóc, bước sau Vũ (*22).

(Mời đọc tiếp trong all Paiboxes)

(@2008)



1491 Comments

Comments

2 comments

Page:


Unknown

bao da note 7



Unknown

bao da samsung note 7