Tây Bá Lợi Á, miền đất buồn rầu nhất thế gian
An Hoang Trung Tuong
Du-ký 2008-06-14 06:52:00
LƯU Ý: MỌI SAO CHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁC GIẢ
Bọn Khoai Tây hay gọi sai tên Tây Bá Lợi Á thành Siberia hay Siberie mẹ gì, đúng là bọn tư bẩn khốn kiếp.
Có thể cỡi tàu hỏa theo quả đường sắt Bai Can A Mua Vĩ Đại (tức BAM, đã được nhắc đến trong khoảng 1000 tác phẩm văn học và điện ảnh kịch nghệ thời hoàng kim thiên đàng cựu nước mẹ Liên Sô, bỏ qua truyện ngắn và thơ) để đi dọc Tây Bá Lợi Á tới tận cực đông cựu nước mẹ trong hai tuần. BAM là công trình xây dựng được coi là dài nhất thế gian, hơn cả Vạn Lý Thành của đương kim nước mẹ Tàu. Điếu mẹ cựu nước mẹ, kinh thật. Xem thêm [ở đây] về con đường bất hủ.
Suốt hai tuần đó đồng chí Na Béo, du khách tâm thần, sẽ chẳng dòm thấy gì ngoài các cánh rừng taiga bất tận. Taiga là cái điếu gì? Để xem sơ qua thì [vào đây], dưng chúng nó không thể nói hay như Trung Tướng được, hẹn dịp khác viết về taiga, nhá. Đại khái đó là một thứ gì giống như rừng, dưng mà không có biên giới, không có trang trí, không có điểm xuyết. Mùa đông (kéo dài từ tháng 8 tới tháng 6 năm sau, cũng có chỗ kéo dài từ tháng 8 tới luôn tháng 8), đồng chí Na Béo sẽ thấy một vũ trụ tuyết. Hàng tỷ cây tuyết đứng im phắc chờ một ngọn gió tưởng tượng của các tiểu thuyết gia để làm rụng xuống tuyết một bông tuyết gì mà đẹp long lanh mùi mẫn, điếu mẹ chết cười.
Tàu cứ chạy và chạy và chạy. Đồng chí Na Béo sẽ thấy tiếng động duy nhất ở đời là tiếng rống của bánh thép con tàu tốc độ 80 kí-lô-mếch nghiến trên ray sắt, mẹ thê lương hơn cả địa ngục. Sáng dậy uýnh răng, trưa qua căng-tin, tối rúc vô mền, tất thảy đều trong tiếng kèn kẹt ken két đó. Nó sẽ mài mòn tất cả suy tư khát vọng mẹ gì của đồng chí. Nếu con đường dài thêm hai ngàn cây số nữa, đồng chí sẽ chết cứng vì não ngưng hoạt động suốt hai tuần rưỡi.
Làm điếu gì có những đàn tuần lộc sừng dài mét tám kéo ông già lùn mũ chỏm phi phăm phăm đuổi theo bầy sói cười hí hởn.
Làm điếu gì có những chú gấu mắt tròn vo giơ chân chào sau cửa kính. Điếu gì có sóc mới cả dê. Điếu gì những con sông vàng rực, những mảng hồ lấp loáng. Phịa tất đấy.
Ờ mà thi thoảng trên con đường vạn dặm, đồng chí Na Béo cũng có thể bắt gặp một hai thành phố. Gọi là thành phố, vì chưa có từ khác đặt cho chúng. Đó chính là những gulag trứ danh bí hiểm, nơi giáo dưỡng những đảng viên hư hỏng được trung ương đảng ta bên cựu nước mẹ cho là rất phản động. Gọi là thành phố, dưng chỉ có dăm dãy chung cư bốn hoặc năm tầng xây từ những năm 30 thế kỷ trước, có tháp nước, có chợ giời, có khẩu hiệu chăng qua cột đèn, với cư dân là những thằng mặt mốc thế này này:
Bọn chúng ở đó chờ đón đồng chí Na Béo chạy ngang và thống thiết cầu cho đồng chí cùng các bạn du khách tâm thần chết mẹ nó đi, vì bất kỳ thức gì bên ngoài gulag đều may mắn hơn chúng, kể cả taiga không có bìa biên và lũ Lừa đến từ Hà Nội Sài Gòn Thâm Sơn Cùng Cốc.
Nếu rỗi hơn, Trung Tướng sẽ kể nốt về các địa danh bửn bựa đồng chí Na Béo ước ao mò tới, cái mẹ gì Tây Tạng, Ai Cập, Mả Khỉ.. Chẳng chó gì đẹp đẽ, làm sao so được với tổ quốc Lừa yêu dấu của chúng ta hử?
(@2006)
Comments
Comments
1 comment
Page:Unknown
dán cường lực ipad cao cap
Post a Comment