Bọn Khoai Tây
An Hoang Trung Tuong
Tùy-bút 2008-08-30 21:51:00
LƯU Ý: MỌI SAO CHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁC GIẢ
Chiện Lừa chán chiển qua chiện Khoai Tây nhế.
Bữa nọ Trung Tướng nhậu ở quán Giả Tây phố Nhà Thờ nơi Thủ Đô Xứ Lừa Văn Vật Thanh Lịch. Ngồi gần có hai mẹ con một ả Khoai Tây, cô bé con chừng mười mấy, vú toen hoẻn như hột lạc, dưng xinh điếu chịu được, còn cô bé nhớn xấp xỉ bốn chục, vú xệ dài như súng trường, dưng vưỡn xinh điếu chịu được.
Đùng phát có quả một bà mẹ Lừa, thế điếu nầu, tát đứa con gái Lừa bốp bốp bốp ngã dúi dụi ngoài hè. Nhẽ gì Trung Tướng điếu để ý, đại khái việc tát bốp xảy ngay trước mắt hai đứa Khoai Tây và Trung Tướng. Cô bé con bị tát chừng bảy tám tuổi, vú chưa nủi chỏm nên điếu nhớ xinh hay không. Cô bé nhớn tát con thì chừng ba chục, điếu có vú, và xấu điếu chịu được.
Thế rùi hai mẹ con nhà Khoai Tây ôm nhau nức nở, như thể chính chúng nó bị uýnh đập. Còn hai mẹ con nhà Lừa lại vừa đi vừa vả nhau tiếp. Cô bé con cũng chẳng thèm khóc. Hết chiện.
Bữa nọ Trung Tướng dẫn con vện long dong tìm chợ Bờ Ranh Tăng bên Ba Lê nước Phớp Thối. Một thằng Khoai Tây già cốc phải trên bảy chục bán đồ lưu niệm rong nài bằng tiếng Mẽo, chúng mầy mua Ép Phen nầy, chúng mầy mua Nốt Tơ Đam nầy, chúng mầy mua.. mua gì điếu nhớ.
Trung Tướng bẩu, tụi tao mua rùi, cám ơn mầy, thanh kiu mẹc xi. Mẹ lịch sự điếu chịu.
Con vện bẩu Trung Tướng, anh, hay mua ông già cái gì, trông thương điếu chịu.
Trung Tướng bẩu, thương thương cái điếu, bọn thực dân, chúng nó có thương thương cái điếu.
Thằng Khoai Tây chắc điếu biết tiếng Lừa, cười khệch khệch khệch, tụi mầy mới cưới đúng không, đi giăng mật đúng không?
Trung Tướng kéo con vện, đi em, thằng già hãm.
Con vện bẩu thằng Khoai Tây, vầng, dưng tiếc quá, tụi tao mua nhiều quà rùi.
Thằng Khoai Tây chum chúm cặp môi thâm, bẩu con vện, rầng, cô bé, cho tao một cái favor được không?
Con vện hỏi favor gì. Thằng Khoai Tây chìa mặt, mổ mổ ngón tay trỏ vầu má mình. Quả má đỏ lưỡng đầy dững mạch máu và lông tơ bàng bạc, dững nốt ruồi nhàn nhạt, dững rãnh nhăn sâu.
Con vện cười hạch hạch hạch, rùi chúm mỏ, hôn chút phát thật ròn vầu quả má Khoai Tây.
Thằng Khoai Tây nghiêng vai bẩu Trung Tướng, cám ơn mầy, cám ơn mầy, con giai, con gái, Chúa bless hai đứa mầy.
Con vện cười mãi cười mãi, anh già yêu thế. Đêm về khách sạn rùi, nó vưỡn cười mãi cười mãi, anh già yêu thế. Mắt nó lóng lánh lóng lánh. Đứng đứng ngồi ngồi, soi gương, bôi phấn, quệt son. Nó cười mãi cười mãi, như thể hạnh phúc chính là thế, chỉ có thế. Con hãm, ngủ say rùi vưỡn cười mãi cười mãi. Hết chiện.
Bữa nọ Trung Tướng thăm tượng Mác Râu Ghen Râu hai ông bạn thân thuở nhỏ ở Đông Bá Linh nước Đức Thối. Một thằng Khoai Tây trung niên đội mũ cát-két phùng mõm thủi kèn trông-bét xin xiền, bản điếu gì điếu nhớ.
Nó thủi say sưa, tè te tè te tè te ten ten, chẳng có khán giả, cái hòm gỗ đựng xiền vật vờ quãng chục Oi lẻ.
Trung Tướng chĩa máy ảnh, định bấm choách phát, thằng Khoai Tây nhíu mày, quay kèn sang trái, như thể diễn tả nội tâm.
Trung Tướng chạy qua trái, chĩa máy ảnh, lại định bấm choách phát, thằng Khoai Tây nhíu mày, quay kèn sang phải. Rõ là nó điếu muốn chụp hình.
Trung Tướng thả một Oi, chạy qua phải, chĩa máy ảnh, bấm choách phát. Ô-kê luôn. Thằng Khoai Tây cúi gập tạ ơn. Tiếng kèn của nó rung hơn, vang hơn, tè te tè te tè te ten ten.
Trung Tướng bẩu, bằng tiếng Lừa, ô-kê, mầy kiếm xiền cạnh bạn anh, mầy thủi anh nghe bản Quốc Tế Ca, Lanh Téc Na Xông Nan, ô-kê?
Thằng Khoai Tây vưỡn say sưa thủi, tè te tè te tè te ten ten, mông đong đưa. Trung Tướng nhắc, Lanh Téc Na Xông Nan, ô-kê?
Trung Tướng thả một vốc xu, dễ đến năm Oi, xiền rơi rổn rảng.
Lập tức kèn thằng Khoai Tây đủi tông đủi nhịp, tèn ten ten tén ten tèn tèn tèn ten, tèn ten tén ten tèn tèn tèn tèn. Mũi giày phải của nó dập dập. Gót giày trái của nó xoay xoay. Bồ hôi chảy thòng cánh mũi. Yết hầu phồng lên xẹp xuống. Nội tâm điếu chịu.
Ồi ồi nhớ thế, thời Thiên Đàng. Hết chiện.
(Còn tiếp nhế, dài lắm nhế)
(@2007)
11 Comments. Page: 1
Comments
Post a Comment