Chiện chó
An Hoang Trung Tuong
Tùy-bút 2009-07-09 19:56:00
LƯU Ý: MỌI SAO CHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁC GIẢ
Bọn Lừa hay đem giống chó ra bỉ bai nhau, với cái lối ám chỉ điếu gì mà phản trắc, bất nghĩa, đểu cáng.
Trung Tướng thì nghĩ bọn chó chúng nó điếu biên sách ốc bấu chí blog, chứ không chúng nó chưởi bọn Lừa rức óc. Phản trắc, bất nghĩa, đểu cáng.. là dững thú tính loài chó điếu có và điếu cần.
Loạt tùy bút nầy Trung Tướng kể tuyền chiện chó. Có thể không sạch nức xinh ngon, dưng chúng, dững cô chó cậu chó của Trung Tướng, chắc chắn, đẹp hơn lương tri dân phẩm của cái đám Trung Tướng đang kêu bằng Đồng Bào. Điếu gì biên hai chữ nầy ngượng quá đi.
Chiện No1
Tết năm nao quên mẹ Chị Thọt được đồng nghiệp tặng một cậu chó lai Bắc Kinh.
Chị Thọt là hàng xóm Trung Tướng, sống một mình, cha mẹ mất cả, không chồng, không con nuôi, không con đẻ, anh em ruột dường như cũng chẳng còn.
Chị Thọt thuở bé bị bịnh sao ý, khiến chân trái ngắn hơn chân phải độ hai chục phân, nên dù chị rất đẹp, nghề ngỗng tử tế, vưỡn chả kiếm nủi thằng chồng què quặt. Bọn giai bưn bửn láng cháng thăm chị, khi rút lui thường bẩu, rầng chân thế làm sâu rửa bát, làm sâu quét nhà, làm sâu giặt áo. Địt mẹ, cứ như thể chức năng con vợ Lừa chỉ gồm mỗi giặt áo quét nhà rửa bát.
Cậu chó của Chị Thọt lai đời ép mấy chả rõ, to kềnh như mọi chó Lừa, lông ba mầu đen trắng đỏ chắp vá loạn bậy, mũi ướt mắt nhồi, biết ỉa đái đúng toa-lét, biết ngồi xổm hóng cơm, biết vẫy đuôi khi được nhắc, đại khái đẳng cấp hơn hẳn chó Lừa. Tên cậu là Thủy Thủ.
Chị Thọt yêu Thủy Thủ hơn ông pa Trung Tướng yêu anh em Trung Tướng, hơn bà ma thằng Hắc Lào yêu anh em nó, hơn mọi liền ông liền bà trên thế gian nầy yêu con cái mình. Trung Tướng nghĩ thế.
Sáng sáng Thủy Thủ đến Sở cùng Chị Thọt, trong rọ xe chị, quả rọ thửa riêng phố Hàng Thùng, có đệm da, có mui che, có khay nước.
Chiều chiều Thủy Thủ lại từ Sở về cùng Chị Thọt. Tót khỏi rọ xe, cậu kiễng chân cào cửa, mõm tru liến thoắng, ra điều, đến nhà mình rùi mẹ ơi đến nhà mình rùi. Chị Thọt vừa quát, yêm nào giai ngoan yêm nào mẹ mở hẵng, vừa hí húi lục chìa khóa. Dáng chị lệch vẹo, giọng chị âu yếm, giỏ đồ ăn vứt một bên. Hạnh phúc là thế chứ đéo gì.
Đi công tác, Chị Thọt mang Thủy Thủ gởi Trung Tướng. Lần nầu chị cũng đưa Trung Tướng vài trăm ngàn, nhét phong bao cẩn thận, là tiền ăn cho Thủy Thủ.
Chị thút thít dặn, Trung Tướng, thương chị, đừng bắt Thủy Thủ ăn cứt nha cậu. Tiêu chuẩn nó ngày năm ngàn, dưng cậu mua mươi mười hai ngàn gì cũng được, thiếu vay đâu dùm chị chị giả sau nhé.
Trung Tướng bẩu, giời ôi bà lắm chiện, chó nầu chả ăn cứt. Chó ăn cứt như bà uốn bê-ni-xi-lin ý. Kháng sinh đấy. Chó không ăn cứt dặt dẹo như con thằn lằn phát tởm.
Mắt Chị Thọt sưng mọng rất nhanh, xin cậu, Trung Tướng, cậu thương chị. Rùi chị xụt xùi nấc. Thân còng sang một bên.
Trung Tướng bẩu, nầu nầu em đùa đấy, ai dám tròng công tử nhà chị.
Ở với Trung Tướng, Thủy Thủ rất biết điều, ngày đi đứng khúm núm, đêm nằm yên không sủa bóng. Ngoan thế chứ.
Đùng phát, Thủy Thủ bị bắt trộm.
(Nạp bựa cho văn là công việc rất nhàm chán, thôi mai tiếp tục)
(@2007)
(Phần sau chỗ nầy nầy)
680 Comments: Page 1 2 3 4
Comments
Post a Comment