Liêu Trai Theme Shop [1.1]



Liêu Trai Theme Shop [1.1]

An Hoang Trung Tuong
Truyện-dài 2009-09-21 14:10:00

LƯU Ý: MỌI SAO CHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁC GIẢ

Nhời Trung Tướng

Liêu Trai là gì Trung Tướng biết điếu đâu, nhẽ là Nhà Tạm, hoặc Quán Rách, hoặc Lều Hoang, hoặc là mẹ gì Trung Tướng chẳng quan tâm mấy. Đại khái bên Tầu có bộ sách Liêu Trai Trí Rị, biên bởi một tên họ Bồ vầu thời nầu điếu rõ, gồm tuyền chiện ma mãnh thần tiên, kinh bỏ mẹ, xẩy quanh dững cái Liêu Trai.

Trung Tướng đọc Liêu Trai Trí Rị của tên Bồ cũng khoai khoái, liên biên bộ Liêu Trai Theme Shop nầy đúng theo phong cách cổ quái cóp từ tên tển, mua vui thôi chứ tham vọng chó gì.

Giống Dị Truyện: Mười Bẩy Quái Sự Điếu Thể Tin Nủi Từ An Hoàng Trung Tướng Kèn To, các sự kiện trong Liêu Trai Theme Shop có liên hệ hữu cơ rối rắm, thường rất khó tin, thậm chí Điếu Thể Tin Nủi.

Khác Dị Truyện: Mười Bẩy Quái Sự Điếu Thể Tin Nủi Từ An Hoàng Trung Tướng Kèn To đang được bốt liên tiếp lên Quán Bựa tới chỗ nầu Trung Tướng quyết định chán, Liêu Trai Theme Shop sẽ được trích bốt từng mẩu chẳng trình tự mẹ. Thế cho nó Liêu Trai.

Thiên No1 (tên ở cuối)

Nguật Ngoàn Nguyền người quận Long Biên, hành nghề Xe Ôm, gốc tích bần tiện, nguyên là học trò Đại Học Khoa Học Xã Hội Nhân Văn, chuyên ngành Lịch Sử.

Thuở chưa nhập nghề, Nguyền nằm chiêm bao thấy một lão phu quắc thước đến cù nách rồi nói, phàm là phận thị dân bần tiện, đua đòi học vấn chẳng giống con cóc tắm vòi hoa sen sao, xong phất áo đi thẳng.

Nguyền tỉnh giấc lấy làm lạ, đem chuyện kể cho Truật Trùng Troằng, giảng sư môn Sử Đảng. Troằng nói, đừng tin mấy thứ mộng mị dị đoan, kỳ này đệ bỏ ba bài seminar, vị chi nợ ta một chai rưỡi, ngày mốt đệ nhớ trả nhé.

Chai là phương ngữ Long Biên, chỉ mười lạng bạc.

Hết hai ngày, Nguyền không sao chạy đủ mười lăm lạng bạc nộp Troằng, bị Troằng đánh điểm liệt, rồi bị hạ hạnh kiểm, rồi bị đuổi học một năm (*).

Nguyền vay mượn ba mươi lạng bạc, sắm con Dim Thái cũ, rồi xung vào đội Xe Ôm Gầm Cầu, rồi thành nghề (**).

Nguyền trông nho nhã, nói chuyện duyên, nên đắt hàng lắm.

Hết năm, Nguyền kiếm được hơn trăm lạng sau khi trừ mọi khoản, thì lấy làm kiêu ngạo, chả thèm học tiếp nữa.

Một tối, Nguyền có khách gọi, đòi chở từ Gia Lâm Trang tới Yên Viên Trang.

Nguyền định từ chối vì lộ trình dài và không an toàn, nhưng nhìn kỹ khách là một thiếu phụ chừng hăm mốt hăm hai, da trắng, mắt to, cổ tay mảnh khảnh, thì đổi ý, giá ngã một lạng bạc.

(Thôi ngừng phát nhở)

(@2007)

(*) Điểm Liệt: Điểm số kém nhất của học trò đại học cách nay mấy trăm năm.
(**) Dim Thái: Loại xe gắn máy 100cc rất thịnh hành cách nay mấy trăm năm.



17 Comments: Page 1

Comments