Liêu Trai Theme Shop [1.3]
An Hoang Trung Tuong
Truyện-dài 2009-09-24 07:16:00
LƯU Ý: MỌI SAO CHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁC GIẢ
(Phần 2 xem ở đây)
(Phần 1 xem ở đây)
Thiên No1 (Tiếp nữa)
Đêm tàn canh ba, dương cụ Nguyền rũ như tầu cải.
Nguyền hôn hạ bộ thiếu phụ, hỏi lẳng lơ, ta hơn chồng nàng chứ?
Thiếu phụ không trả lời, tìm khăn bù-xoa lau cửa mình, xong ném khăn, nói đổng, thất tiết với kẻ đa dâm, thật đáng trời chu đất diệt.
Đoạn xốc sống áo, chạy bộ đến giữa Cầu Đuống, gieo mình tự tận.
Nguyền hoảng hồn lao theo nhìn, thì thân xác thiếu phụ đã mất tăm dưới dòng nước cuộn.
Bốn bề vắng tanh. Nguyền cúi khấn, Truật Phu Nhân, ta chở nàng, nàng chết, ta biết, trời biết, đất biết, chẳng ai biết, chi bằng ta về ngủ nhé, lạy nàng.
Đoạn mặc quần, nổ xe, phóng thục mạng.
Chừng dứt một tuần nhang, Nguyền thấy ánh đèn kinh đô lấp ló đàng trước, thì cả mừng, vỗ đùi độp độp hai lượt.
Nguyền hãi dựng lông chân. Chiếc ví Quảng Đông trong có chín trăm năm mươi Mỹ Kim, cơ nghiệp hơn trăm lạng bạc của chàng, đã biến khỏi túi quần.
Nguyền gào to, trời hỡi đất hỡi, con đen đủi quá, con đen đủi quá.
Đoạn vừa khóc vừa đánh xe, tâm trạng muôn phần bi thảm.
Tháng Tuất năm ấy, có người học trò Đại Học Khoa Học Xã Hội Nhân Văn gặp Nguyền ngoài tiệm cắt tóc. Hàn huyên một hồi, người học trò nói, huynh nên xin học lại, họ Truật rời trường rồi đó.
Nguyền ngạc nhiên hỏi, sao vậy?
Người học trò kể đại để, tháng Sửu Troằng thành gia thất với con gái họ Khườm quận Cổ Nhuế, đến tháng Mão họ Khườm ngã kỳ bệnh chết luôn, Troằng buồn phiền bỏ dạy học, về Sơn Tây chăn lạc đà, coi như biệt tích.
Nguyền hãi sởn lông gáy, chàng quan hệ cùng vợ Troằng nhằm cuối tháng Thìn.
Đêm ấy nằm mãi chẳng ngủ được, Nguyền bật đèn tính dậy coi tivi, thì thấy thiếu phụ da trắng mắt to đứng ngay chỗ cái tivi, trỏ chàng mà mắng rằng:
Chàng là kẻ dâm dật bạc tình, bỏ mặc mẹ con ta sáu bảy tháng nay. Con chết chàng chẳng biết, vợ bệnh chàng không hay. Chàng là loại súc sinh.
Nguyền sập lạy thiếu phụ, cố nói, ta ngỡ nàng là Truật phu nhân, đâu dám mạo phạm.
Thiếu phụ cười ha ha ha, bốn lần giao hoan, là không mạo phạm sao?
Nguyền nói, nàng phạt ta thế nào?
Thiếu phụ nói, sớm mai chàng chọn đất tốt táng con, tối mai đón ta nơi cũ.
Nói xong phẩy tay, tan như khói nến.
Nguyền véo má, thấy mình rõ tỉnh, lại thấy bên gối có con rắn non dài chừng hai thốn chết khô cong.
Nguyền gào to, trời đất, đen đủi quá, đen đủi quá.
Đoạn vừa khóc vừa quăng xác con rắn vào hố xí, tâm trạng muôn phần bi thảm.
(Ngừng đã, bốt hết lấy gì mai bốt)
(@2007)
257 Comments: Page 1 2
Comments
Post a Comment